Toptailieu.vn xin giới thiệu TOP 15 mẫu Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (2024 Chân trời sáng tạo hay nhất gồm dàn ý, các bài văn mẫu và video hướng dẫn chi tiết giúp học sinh lớp 4 viết các bài tập làm văn hay hơn. Mời các bạn đón xem:
TOP 15 mẫu Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (2024) HAY NHẤT
Đề bài: Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích.
Dàn ý viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích
1. Mở bài:
2. Thân bài:
* Tả đặc điểm hình dáng bên ngoài của con vật
* Tả đặc điểm tập tính của con vật, hoạt động chính của con vật
3. Kết bài:
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 1)
Cạnh chuồng lưới bày bán thỏ ở vỉa hè đại lộ. Quang Trung, người ta bày bán sóc con. Hai chú sóc nhỏ nhắn, đang đu đưa trên thanh thép mỏng bắc qua khung chuồng.
Sóc là loài thú hiền lành, nhanh nhẹn. Chú sóc con nhỏ lắm, chỉ nhỉnh hơn ba ngón tay em chụm lại một tí. Mỗi chú sóc mặc một bộ áo choàng lông màu vàng nâu có sọc màu đen, vắt dọc qua thân hình như một cái áo choàng dạ hội thời trang. Có lẽ bộ phận đẹp nhất của chú sóc là cái đuôi xù dựng lên hình dấu hỏi ngược. Đuôi của chú sóc màu vàng nâu, nhạt hơn lông ở thân mình một chút. Lông đuôi chú sóc xù lên như một ngọn chổi, duyên dáng và thật dễ thương. Khuôn mặt chú sóc có vẻ láu lỉnh, này nhé: mắt chú hơi xếch, viền quanh khoé mắt có màu nâu đen. Một vằn lông đen chia đôi khuôn mặt, chạy dọc từ sống mũi đến mồm. vằn lông đen trên mặt làm chú sóc có vẻ “dữ tợn” hơn. Mũi chú màu nâu, phập phồng theo nhịp thở. Hai tai chú sóc con bé xíu, hơi tròn, “mọc” hai bên mái đầu như hai chồi lá. Sóc có túi thức ăn dự trữ ở hai bên má, hai tai chú sóc đều để dành thức ăn nên hai má xệ xuống, phình ra hai bên trông ngộ làm sao. Trong chuồng, người bán thú để nửa trái bắp nhưng không chú sóc nào “biểu diễn” màn ẩm thực của sóc cả. Hai túi má của chú sóc còn đựng đầy thức ăn. Chúng giương đôi mắt đen láy nhìn khách hàng đang săm soi chúng, trả giá để mua.
Khác với thỏ ăn rau và củ quả, món ăn yêu thích của sóc là bắp và các loại hạt có chất béo như đậu lạc, hạt dẻ; các thứ quả chín như đu đủ, chuối chín. Sóc thường chăm chỉ tìm kiếm thức ăn và nó giấu thức ăn ở túi miệng hoặc ở các gốc cây nhưng nó thường quên béng chỗ nó đã giấu. Đó là sóc sống ở rừng, trong môi trường tự do. Hai chú sóc em ngắm trên vỉa hè là sóc do người nuôi. Chúng được chăm sóc, nâng niu. Sóc thích chạy nhảy, chơi đu quay nên muốn nuôi nó, người nuôi phải có một cái chuồng rộng rãi và làm xích đu tí hon để sóc nhảy chơi. Chú sóc nâu dâng cho đời nét đẹp tạo hoá đã ban cho nó. Chú sóc chắc cũng có lúc nhớ rừng. Bù lại, ở đây, chú được người chăm sóc, nuôi dưỡng, cho ăn đầy đủ. Dù thế, em vẫn thích nước mình ngày càng có nhiều khu rừng bảo tồn để thú vật được sống tự do.
Mỗi ngày đi học qua chỗ bán thú cưng, mẹ đều dừng xe một chút để em quan sát các con thú. Mẹ bảo em phải ghi nhớ hình ảnh của thú để có thể miêu tả đúng, chính xác. Em rất thích hai chú sóc, đến ngày thứ hai trở lại, cặp sóc nâu đã được bán rồi. Thay vào đó, một chú đại bàng con con ngẩng cao đầu nhìn mọi người qua lại. Phố xá nhộn nhịp rộn ràng và chú chim thay đôi sóc kêu gọi người mua nó.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 2)
Tối thứ năm tuần rồi, cả gia đình em quây quần xem truyền hình và chờ đợi chương trình “Thế giới động vật” vì em được biết chương trình hôm đó giới thiệu về loài két, một loài chim thông minh và có thể nói được tiếng người
Két là giống chim đặc biệt, khá gắn bó với con người. Khi muốn thuần dưỡng, két phải được nhốt riêng vào một chiếc lồng bằng tre khá lớn và ngày ngày người ta dạy nó tập nói tiếng người. Thân chim không lớn lắm, chỉ nhỉnh hơn cổ tay em một chút. Cái đầu to bằng quả chanh. Cái mỏ quặp màu đỏ to quá cỡ. Đôi mắt tròn xoe linh hoạt, đưa đi đưa lại long lanh như hai giọt nước. Một túm lông mọc chờm trên đỉnh đầu trông như cái mào nhỏ. Két có lông cánh và lông đuôi rất dài, tạo cho nó có dáng thanh thanh uyển chuyển. Từ đầu đến đuôi chim két phủ một màu lông xanh biếc, giống như màu lông của chim bói cá, đẹp tuyệt vời! Con két không ưa hoạt động như chim sơn ca, hoàng anh, sáo sậu. Nó thường đứng im, móng sắc quặp chặt lấy thanh gỗ bắc ngang trong lồng, vẻ mặt trầm ngâm như đang nghĩ ngợi điều gì. Thỉnh thoảng, nó cúi đầu, thong thả uống nước đựng trong chiếc bình hay mổ những hạt ngô, hạt đậu. Ấy thế nhưng chỉ thoáng thấy bóng ai vào nhà là nó nhanh nhẹn hẳn lên. Nếu là người quen, nó mừng rỡ tíu tít như chào đón. Nếu là người lạ, nó kêu to lên: “Có khách! Có khách!” nghe hệt như tiếng người. Món ăn thường ngày của két là những loại hạt như ngô hoặc đậu … Nó cũng thích ăn rau tươi và chuối chín. Lúc ngủ, nó rúc đầu vào cánh, lông xù ra để giữ hơi ấm.
Tuy là lần đầu tiên được xem chú két trên truyền hình nhưng em đã thấy rất thích chú chim này, ước gì em cũng có được một chú két xinh đẹp để bầu bạn vào có thể trò chuyện với chú thật là thỏa thích.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 3)
Trên góc mái nhà ngang của nhà em lại có một căn nhà hình vuông nhỏ, xinh xắn. Đó chính là tổ của một cặp chim bồ câu mà gia đình em đã nuôi bấy lâu nay.
Em còn nhớ ngày đầu tiên bố mang hai con chim bồ câu về nhà, chúng là hai con chim nhỏ trắng muốt như bông. Bố em đã cất công làm tổ cho chúng rất đẹp và chắc chắn, hai con chim ngay lần đầu đã cảm thấy rất ưng ý với chiếc tổ này. Bây giờ hai con chim đã lớn nhưng màu sắc lông vẫn không có gì thay đổi, kích thước cơ thể của chúng cũng không lớn hơn hồi mới về đây là mấy. Mỗi con bồ câu chỉ to bằng bàn tay người lớn, dù đã trưởng thành nhưng bồ câu cũng chỉ nặng từ 800 gam- 1 ki-lô-gam. Nhìn chú bồ câu màu trắng em lại liên tưởng tới hình ảnh chú bồ câu biểu tượng cho hòa bình mà em đã được học.
Chim bồ câu là loài chim to nhất mà em từng thấy so với các con chim như chim sâu, chim chào mào và chim sẻ. Chim bồ câu có phần thân là to nhất, phần đầu nhỏ, đôi chân bé nhất và đuôi khá lớn. Ở phần đầu đẹp nhất là đôi mắt, người ta vẫn thường ví đôi mắt đẹp như mắt chim bồ câu chính là như vậy. Đôi mắt màu nâu, to tròn, lấp lánh với chiếc mỏ nhỏ nhắn, xinh xinh như mỏ gà. Bộ lông của bồ câu rất mượt lại có khả năng chống ngấm nước tốt, chiếc lông cánh cứng cáp giúp chúng bay được cao và xa. Phần đuôi không quá dài, khi xòe đuôi nhìn giống như một chiếc quạt. Bồ câu rất chăm chỉ vệ sinh lông, chúng ăn xong lại đứng trên mái nhà rỉa lông rỉa cánh cho nhau. Đôi chân có màu hồng đặc biệt, tuy chân nhỏ nhưng rất cứng cáp và chắc khỏe.
Em rất yêu quý những chú chim bồ câu, chúng không chỉ mang lại trứng cho gia đình em mà còn tạo nên không gian rất yên bình, thoải mái.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 4)
Nhà em ở gần công viên, mỗi sớm em đều ra đây đi dạo, hít thở không khí trong lành của nắng sáng. Trên những khóm hoa, những lùm cây xanh mướt nào là ong, bướm bay phấp phới. Bên cạnh đó, còn có một loài côn trùng khác mà em thường bắt gặp, đó là những chú chuồn chuồn kim.
Đúng với tên gọi của chúng, thân chuồn chuồn chỉ mảnh như cây kim, dài khoảng 2 đốt tay người, toàn thân màu xanh đen rất dễ ngụy trang vào đám cây cỏ. Chú đậu trên một cây cỏ hong khô đôi cánh dưới ánh ban mai dìu dịu. Tư thế đậu của chú chuồn chuồn kim khác hẳn với những loài còn lại. Chú chắp đôi cánh dọc theo chiều dài cơ thể chứ không hề dang vuông góc ra như anh em họ hàng xa của mình. Bốn chân bé tí teo bám chắc vào ngọn cỏ, mỗi khi có cơn gió thoảng qua lại rung rung như đang nhún nhảy theo giai điệu bình minh.
Đôi cánh của chú mỏng manh và trong suốt như tờ giấy bóng. Nhìn kỹ lại thấy những đường gân chằng chịt như mạng nhện rải khắp mặt cánh. Nhờ có mạng lưới đó, chuồn chuồn kim mới có thể sải cánh bay lượn trên không trung. Em rón rén thật nhẹ đến gần để chú không bị đánh động mà bay mất. Đầu chú quả là tí hon nhưng lại mang một đôi mắt kép khổng lồ. Khác với đồng chủng, chuồn chuồn kim có hai con mắt cách xa nhau hơn, nằm trên đỉnh đầu để tiện quan sát.
Trên thân chuồn chuồn kim phân thành từng khúc và có các vòng cách đều quanh bụng như đốt tre. Bụng của chú lép xẹp, em cảm thấy chú ăn no hay đang đói cũng không thể thấy được thay đổi gì cả. Miệng của chuồn chuồn dạng ống, khép vào mở ra để vươn chiếc lưỡi mảnh cuốn lấy thức ăn. Mỗi khi ăn được món ngon, đuôi chú lại rung rung lên ra chiều thích thú.
Em rất yêu thích loài chuồn chuồn, nhờ chúng mà em có thể biết được thời tiết của ngày hôm đó. Ông em nói chuồn chuồn là người bạn tốt của con người, vì vậy không nên bắt chúng.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 5)
Để nói về một loài vật nuôi có mặt ở đa số các gia đình Việt Nam thì chắc hẳn phải là con chó. Bởi chó là một loài rất thông minh lại có ích, giúp canh giữ nhà cửa cho con người.
Nhà em cũng nuôi một con chó, em đặt tên cho nó là Ki. Nó là con của con chó ngày trước nhà em nuôi nhưng vì già nên nó ốm và chết từ năm ngoái. Con Ki là giống chó lai, khác với mẹ nó là chó cỏ, chó ta, chắc hẳn vì bố của nó là chó lai nên giờ nó mới to bệ vệ như thế. Màu lông của con Ki cũng rất đặc biệt, phần lông ở đầu đều là màu vàng cỏ úa, nhưng xuống đến lưng lại có những đám lông màu nâu, rồi màu nâu đậm và đến phần đuôi là lông màu đen. Sự pha trộn màu sắc trên bộ lông của nó thật bắt mắt và thú vị.
Con chó Ki nhà em cao to, chiếc mõm to dài, đôi tai vểnh lên to như chiếc tai của thỏ, đôi mắt đen to tròn lộ rõ vẻ tinh anh. Chân của nó to hơn hẳn so với những con chó nhà hàng xóm, to hơn cả cánh tay của em, chiếc đuôi ít lông, thon dài quẫy vòng tròn mỗi khi thấy em đi học về. Con Ki tuy có thân hình to lớn nhưng lại khá nhút nhát, hễ có người lạ vào nhà là nó sủa lên rất to nhưng lại không dám chạy ra ngoài mà chỉ đứng gọn ở góc sân, vừa sủa vừa lùi dần vào bên trong, ra vẻ hung dữ nhưng vẫn rất sợ sệt. Cả ngày nó chỉ nằm im trong chuồng, chỉ khi nào muốn uống nước, đòi ăn hay muốn đi vệ sinh nó sẽ kêu âm ỉ “Ư ử! Ư ử!”. Khi được thả ra là nó nhảy chồm lên người tỏ vẻ rất vui sướng.
Em rất yêu quý con chó của nhà em, đêm nào con Ki cũng thức suốt đêm để canh giấc ngủ cho cả nhà, đến sáng mới dám đi ngủ. Nó cũng rất biết chơi đùa và nghe lời của chủ.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 6)
Trong những gia đình nông thôn, khi lúa thóc được quý trọng như vàng bạc sẽ thấy mọi người rất ghét chuột và nhà nào cũng nuôi mèo. Nhà em cũng vậy và không chỉ nuôi một con mà có đến ba con mèo.
Những con mèo của nhà em đều là giống mèo mướp, chúng có bộ lông màu xám nhạt pha chút màu đen và trắng. Trong số ba con mèo có một con mèo mẹ và hai con mèo con, tuy là mẹ con nhưng vì hai con mèo con đều đã trưởng thành nên nhìn ba mẹ con chúng to ngang bằng nhau. Mỗi con mèo chỉ khoảng hơn 2 ki-lô-gam, thân hình dài, những đôi chân khẳng khiu và chiếc đuôi dài. Chú mèo nào cũng có bộ lông dày và mềm mại như bông.
Phần đầu của con mèo có chiếc mũi là dễ thương nhất, chiếc mũi bé tí hồng hào và luôn ẩm ướt. Bộ ria dài cứng cáp cong xuống như chiếc cần câu cá, cái miệng bé xinh với những chiếc răng màu trắng li ti trông rất đáng yêu. Đôi tai của mèo nhỏ chỉ bằng hai ngón tay dựng đứng lên liên tục ngoe nguẩy để cảnh giác. Vũ khí tốt nhất của mèo chính là bộ móng vuốt chắc khỏe và sắc nhọn ở chân. Nhờ có bộ vuốt này mà chúng bắt chuột rất giỏi, thậm chí còn leo cây thoăn thoắt. Nhờ có ba con mèo mà nhà em chẳng có bóng dáng của chuột, đêm nào mẹ con chúng cũng đi săn lùng, ban ngày lại rủ nhau lên gác xép nằm cuộn vào nhau ngủ thật ngon lành.
Mặc dù biết lông mèo có thể gây dị ứng hoặc khiến em phải hắt xì nhiều lần nhưng em vẫn rất thích được ôm mèo vào lòng và sờ bộ lông của chúng. Thi thoảng em lại đem chúng đi tắm cho thơm tho sạch sẽ.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 7)
Trong các loài vật em thích nhất là những chú dê hiền lành được nuôi ở nhà. Nhìn chú nào cũng rất đáng yêu biết bao nhiêu.
Những chú dê cũng rất hiền lành không phải mất nhiều công sức để chăm bẵm cho chú lớn. Những chú dê lại rất phàm ăn. Đàn dê nhà em mới đầu chỉ có hai con, nhưng dê mẹ chỉ một năm đẻ 3 - 4 lứa. Chỉ một năm sau thôi mà đàn dê của nhà em cũng đã lên tới 18 con. Con dê thật hiền lành, nó có chiếc sừng cứng và sắc nhọn để có thể chống lại kẻ thù có thể làm hại chúng. Lông dê cũng thật mượt. Con dê có thân hình tương đương với một chú chó trưởng thành. Và ở dưới chân lại có được nhưng chiếc móng sắc, dê chạy cũng rất nhanh, chúng leo núi cũng rất giỏi nữa. Cho nên khi nhà em nhốt rồi vây cho chúng ở quen trong chuồng và sân nhà rồi thì lại để cho chúng đi đây đó. Chính vì nhà gần núi nên đàn dê thích lắm, chúng thỏa sức leo trèo để đi kiếm những chiếc lá non và uống nước suối. Những ngày tháng nhà em nuôi chú dê cũng rất nhàn, dê cứ thế mà tự sinh sôi và đi kiếm tìm thức ăn vào những ngày đẹp trời. Còn đối với những ngày mưa thì chúng lại ở quanh quanh chuồng không đi đâu cả.
Con dê cũng rất hiền, nó đi theo đàn và nhìn những con dê đực có thêm được một bộ râu thật đặc biệt biết bao nhiêu. Đôi mắt của chú dê cũng sáng lắm, nó to và tròn to khiến ai cũng thấy thích thú. Hàng ngày khi thấy đàn dê là em cũng đã cho chúng ăn rau non và uống nước. Chúng sung sướng và cũng đã kêu “Be! Be..Be”.
Em cũng rất yêu thích những chú dê ngoan hiền này. Nuôi những chú dê đã cho nhà em có được một điều kiện khấm khá hơn.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 8)
Hè vừa qua, em được ba mẹ cho về quê thăm ông bà. Quê nội em là một tỉnh miền Trung đầy nắng và gió cát. Dù vậy, người dân quê em rất giỏi chăn nuôi, hầu như vườn nhà nào cũng có gia súc, gia cầm. Em ở lại quê nội được ba hôm thì sang ngày thứ tư, con bò cái của nội sinh một chú bê vàng xinh xắn.
Chú bê lọt lòng mẹ còn ướt nhẹp, nội dùng khăn sạch lau chùi nhớt cho nó, nửa tiếng sau, nó đã run run đứng dậy. Chú bê no tơ đó được cho bú ngay vì vú mẹ căng đầy sữa. Chú bê cao độ sáu mươi xăng-ti-mét, mắt to, đen láy. Mõm, chân, lông tơ của chú hoàn toàn tơ non, mịn màng rất đáng yêu. Chú bê có màu vàng nâu, lớp lông tơ hoe hoe chưa dày nên em có cảm giác da chú bê trong suốt. Sự thật không phải như vậy, da chú có màu vàng nâu, sờ rất mịn màng. Đầu bê nhỏ, hai mắt to và sáng, ngơ ngác như một chú nai lạc mẹ. Mõm chú dài, chun chun hai bên mép, phập phồng theo nhịp thở. Khi được mẹ cho bú, chú bê đứng ngay dưới bụng mẹ đưa mõm ngậm vú mẹ hút lấy hút để. Sữa bò trắng, tinh khiết nuôi chú bê khôn lớn rất nhanh. Lúc bò nuôi con cũng là lúc để ba em lấy sữa tươi dùng trong gia đình.
Một tháng sau, chú bê lớn lên trông thấy. Da chú căng bóng màu vàng đậm, bốn chân con vững vàng tròn trịa. Chú chạy khá nhanh, bắt đầu ăn cỏ non và giảm đi số lần bú mẹ. Mẹ chú sắp dứt sữa chú bê để chuẩn bị sinh lứa sau. Chú bê được nuôi chung với đàn cho quen. Dù vậy, chú bê cũng quấn quýt mẹ suốt ngày ở bãi chăn thả. Nội em mỗi buổi chiều kiểm tra đàn bò hay mắng yêu chú bê: “Bỏ sữa mẹ đó nghen, già đầu rồi, không được bú nữa.”. Chú bê ngước cặp mắt ngây thơ nhìn nội, ngơ ngác như…. bê vàng.
Mùa hè ở quê nội trôi qua nhanh chóng, thật vui vẻ, kì thú. Em thấy lòng lưu luyến thời gian nghỉ hè ở quê nội. Em xoa nhẹ đầu chú bê vàng: “Mai tớ về thành phố rồi, bê ở lại ăn ngoan, chóng lớn nhá!”. Chú bê dường như cảm nhận được tâm tình quyến luyến của em, chú lắc lư cái đầu, cạ mõm của chú dụi vào tay em rất dịu dàng, dễ thương.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 9)
Nhà em thường nuôi một vài loài động vật trong nhà với những công dụng khác nhau. Ví dụ như chó giữ nhà, mèo bắt chuột, cá cảnh dọn sạch loăng quăng. Nhưng có một động vật em xin mẹ nuôi vì yêu thích, đó là một chú sóc nâu.
Chú sóc này được em mua về từ một cửa hàng thú nuôi, đã được gần 2 tháng tuổi. Người chú lớn bằng nắm tay em với chiếc đuôi bông xù uốn cong đỏm dáng. Toàn thân chú phủ một chiếc áo lông màu nâu hạt dẻ mềm mượt như nhung. Trên đầu kéo xuống lưng chú còn có hai đường sọc đen như hai chiếc khóa áo. Đầu sóc chỉ nhỏ như quả chanh, hơi giống hình tam giác. Hai mắt như hai hạt cườm nhỏ đen láy linh động quan sát. Đôi tai bé xíu nhòn nhọn lúc nào cũng dựng lên nghe ngóng.
Được nuôi trong lồng nên chú sóc sinh ra lười biếng, tuy nhiên khi ham chơi chú vẫn không bỏ đi tính hiếu động của mình. Đôi chân nhỏ thoăn thoắt nhảy nhót leo trèo trên nhánh cây giả, cặp đùi sau chắc nịch làm chúng chạy rất nhanh. Sóc rất thích ăn hoa quả, đặc biệt là hạt dẻ. Bình thường em cho chú ăn đu đủ hoặc táo, những chiếc răng nhỏ cắn một loáng đã hết sạch cả lõi. Sóc là động vật hiền lành và còn rất nhút nhát nữa. Mỗi lần đánh động mạnh một cái là chú nằm im giả chết.
Em rất yêu quý chú sóc này. Em sẽ chăm sóc cẩn thận để chú mau lớn hơn nữa, sau này sẽ sinh ra một bầy sóc con đáng yêu. Nhờ có chú, em biết cách quan tâm và chăm sóc các loài động vật hơn rất nhiều.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 10)
Con nghé nhà em thường thường được gọi với cái tên thật dễ thương đó chính là nghé hoa. Con nghé này nhà em mới được 3 tháng tuổi mà thôi. Và em cũng rất yêu quý con nghé hoa dễ thương này.
Con nghé thật thú vị mới đẻ ra mà nó đã có thể đi đứng rồi rồi. Quan sát kỹ cn nghé em như thấy được nghé có bộ lông vàng vàng và cũng mượt lắm. Con nghé con có cái mõm bằng nắm tay đứa bé lên ba vậy. Thế rồi có cả hai cái lỗ mũi đen đen, tròn xinh xinh và thực là đáng yêu. Thế rồi em ấn tượng với hai cái tai như hai chiếc lá bạch đàn nó dường như cứ khum khum lúc nào cũng vểnh lên để nghe ngóng điều gì đó. Cái đuôi cong của chú cứ như nhún nhảy mãi không thông. Rồi khi nhìn xuống chiếc bụng như đói ăn của chú như được phủ bằng lớp lông mỏng vàng nhạt rất dễ thương. Cái bụng nghé thon thon như chưa được ăn gì. Và em thấy được bốn cái chân rất xinh, và chiếc chân nào cũng dài thẳng tắp xuống vậy.
Vì còn nhỏ tuổi nên mới được gọi là nghé, chú có một đôi sừng như hai cái núm điện nhú lên vây. Con nghé con dường như lúc nào nó cũng quẩn bên mình trâu mẹ. Đặc biệt hơn mà chú nghé con lại chạy ra trước đầu trâu mẹ như ăn tranh mẹ vài ngọn cỏ non, rồi cũng lại thật nhanh chóng như rúc rúc đầu nhay vú mẹ.
Con nghé con cứ thật là nhởn nhơ hồn nhiên, nó dường như rất ngây thơ hiền lành khác nào một em bé dễ thương hay dỗi vậy. Và nó cứ bên cạnh trâu mẹ chốc chốc trâu mẹ lại liếm lông nghé con, như vuốt ve che chở cho nghé con. Khi trâu mẹ mà như vuốt vuốt như chải chuốt trìu mến đứa con thơ yêu quý. Em quan sát thấy được có những lúc nghé con cong đuôi nhảy cẫng lên để có thể cho mình như đi về cuối bãi xa ngắm bóng mình trong nắng chiều vàng soi xuống dòng nước thật là trong xanh của con mương nhỏ. Trâu mẹ gọi nghé con, nghé con cứ “nghé ọ” như đáp lại lời mẹ vậy.
Em cũng rất yêu thích chú nghé con vì nó thật hiền lành và dễ thương biết bao nhiêu.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 11)
Bố em là một kiến trúc sư nên ngôi nhà mà em đang ở được bố thiết kế rất đẹp mắt. Một trong những điểm nhấn về nội thất phòng khách nhà em là bố đặt nuôi một bể cá cảnh tương đối lớn. Trong bể đó nhà em nuôi nhiều loại cá cảnh rất đáng yêu. Nhìn đàn cá bơi lội tung tăng, em thấy nổi bật nhất là một chú cá vàng vừa đẹp vừa duyên dáng.
Chú cá to chừng một bàn tay của em. Nó có màu vàng óng ở phần đầu và lưng, da của chú ta về phía bụng thì có màu vàng nhạt hơn một chút. Nhìn chú ta ngập tràn sự uyển chuyển và đẹp đẽ. Đầu chú ta be bé, trơn bóng, nhìn hơn giống một hình tam giác nhỏ. Đôi mắt long lanh như hai giọt nước chẳng bao giờ chớp cả. Cái miệng chú ta dẹt lại, môi trên cong cong giống như môi con cá chép. Hai bên mép cũng có hai sợi râu khá dài màu vàng đậm. Cá vàng có cái bụng tròn, khá to so với hình dáng của mình, vây ở bụng có màu trắng bạc lấp lánh. Vây và đuôi chú ta cùng một màu vàng óng, nó vừa đẹp, vừa dài, lại rất mềm mại, chắc chắn sẽ giúp chú ta bơi lội dễ dàng trong làn nước mát.
Được nuôi chung với những con cá khác trong bể cá nhưng nhìn, chú cá vàng nhanh nhạn và nổi bật nhất. Chú ta luôn luôn bơi lội tung tăng khắp nơi để đi tìm thức ăn, lúc thì chui vào trong những khóm thủy sinh, khi lại chìm tận đáy bể. Vây và đuôi múa lượn trong nước, làm mặt nước nổi lên những bọt khí. Có lúc, chú ta lững lờ thả mình ngang dòng nước như để nghe ngóng, nhưng thoắt cái lại uốn mình mềm mại bơi tới nơi mà chú ta đã phát hiện ra thức ăn. Có khi lại chui mình trong những đám cây cỏ thủy sinh như chơi trò trốn tìm.
Nuôi cá cảnh trong nhà làm cho không gian thêm đẹp hơn. Có người nói, muốn nuôi được cá vàng là cả một nghệ thuật về sự tỉ mỉ, chu đáo và nhẫn nại. Nhìn ngắm chú cá vàng bơi lội trong bể sau những giờ làm việc và học tập căng thẳng là thú vui của mọi thành viên trong gia đình em. Em luôn cố gắng chăm sóc chúng thật tốt, lau dọn và thay nước bể cho sạch để cá luôn mạnh khỏe, và cho nó ăn thức ăn ngon nữa.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 12)
Nhà em, mẹ em nuôi rất nhiều con vật như lợn gà và cả những chú ngỗng béo tròn đáng yêu với bộ lông trắng muốt rất dễ thương và con ngỗng còn giữ nhà được nữa.
Con ngỗng mà mẹ em nuôi lớn nhanh như thổi nó có thân hình hệt như chú vịt bầu như to hơn rất nhiều, cái cổ của con ngỗng cũng rất dài. Ngỗng thường ăn các món ăn như rau, cám và thóc. Cứ mỗi lần mẹ em cho đàn lợn ăn thì còn bao nhiêu cám là để dành riêng cho đàn ngỗng cũng như những chú gà đáng yêu kia.
Con ngỗng có một bộ lông trắng muốt, mà bộ lông này khi chúng xuống bơi cũng không hề thấm nước một chút nào. Cứ mỗi buổi sáng khi ăn no nê chúng lại lạch bạch ra ao soi bóng ngắm nghía. Thế rồi khi mặt trời lên cao chú ngỗng lại bơi bơi quanh ao để tìm xem có bắt được con cá hay con ốc nào ăn nữa không. Cả ngày chỉ đi kiếm thức ăn mà không hề biết mệt.
Em cũng rất yêu quý con ngỗng nhà em. Mỗi khi có khách lạ là nó kêu “quác! Quác!” để cả nhà biết là đang có người lạ. Và cả nhà em cũng thích con ngỗng này lắm. Bởi nó rất thông minh. Cái cổ dài cứ chốc chốc lại vươn ra xa như muốn mổ người khác. Cho nên bọn trẻ con như em nhìn thấy ngỗng là phải tránh xa không sợ chú mổ. Nhưng lâu ngày em hay cùng mẹ cho ngỗng ăn, nó cũng quen quen và khi nhìn thấy em nó cũng không còn vươn cổ ra nữa. Con ngỗng có dáng đi lạch bạch vì béo, nhìn rất dễ thương.
Em rất thích chú ngỗng bởi thỉnh thoảng lại cung cấp trứng cho cả nhà em, chú còn trông nhà nữa. Em sẽ hay cho chú ngỗng ăn nhiều hơn vì chú thật là có ích.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 13)
Quê hương em ở Ba Vì, nơi nổi tiếng với trang trại bò sữa. Cũng như bao gia đình khác, gia đình em cũng có một trang trại bò sữa. Em rất yêu những chú bò sữa của nhà mình, chúng rất đẹp.
Chú bò sữa thân hình rất lớn, dài khoảng hai mét, cao gần một mét và nặng khoảng ba trăm ki lô gam. Chú có lớp da màu trắng, điểm trên đó là các đốm đen với các hình danh lạ mắt khác nhau rất thú vị. Thân mình to, chiếm phần lớn trọng lượng cơ thể. Tấm lưng dài, bóng mượt. Cái bụng lớn, lúc nào cũng no cỏ trông như chiếc trống vậy. Cái đuôi dài, có một nhúm lông nhỏ màu trắng bên trên, lúc nào cũng phe phẩy trong như chiếc quạt nhỏ xinh. Bốn cái chân to, chắc khỏe đẹp thích nghi với đặc điểm của cơ thể, để nâng đỡ toàn bộ cơ thể. Bò sữa là loại guốc chẵn, bàn chân có hai ngón đều nhau, cái móng dày khi đi nghe cộp cộp thật vui tai. Cái cổ ngắn, lúc lắc lúc lắc với lớp da rất lớn ở dưới. Đầu của chua bò trưởng thành lớn, nổi bật là hai con mắt to, màu đen được che chở bằng lớp lông mi dài. Hai chiếc tai nhỏ xinh trên đỉnh đầu luôn hơi rung rung trông rất đáng yêu. Cái miệng rộng, hàm trên răng mọc ngắn, làm em nhớ đến câu chuyện “Trí khôn của ta đây”, trâu vì cười hổ mà đập răng vào đá rồi gẫy mất hàm trên, có lẽ trâu và bò cùng một họ nên bò cũng vậy. Đơ là suy nghĩ của em khi còn nhỏ, sau này mới biết, đó là sự biến đổi của bò đen thích nghi với việc ăn cỏ của nó. Mỗi sáng tinh sương, đàn bò lại được bố me đưa ra ngoài đồng cỏ, nhìn ngắm những chú bò thong thả cúi ăn Nhiwngx ngọn cỏ còn đẫm sương đêm, lòng em thấy yên bình đến lạ. Bên cạnh những con bò mẹ, đàn bò con chạy lăng xăng trông thật ngộ nghĩnh. Đàn bò sữa mang lại nguồn thu nhập rất lớn cho gia đình em và là niềm vui của em mỗi chủ nhật khi cùng bố ra đồng cỏ chăm sóc chúng.
Em ray yêu quý chú bò sữa của nhà mình. Em nhất định sẽ cùng bố chăm sóc chúng thật tốt để gia đình em có thêm thu nhập và ngày ngày em lại được thấy hình ảnh của đàn bò thong thả, lững thững ăn cỏ.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 14)
Con trâu là hình ảnh gắn liền với làng quê từ ngàn năm nay. Khi nhắc đến con trâu,chúng ta lại nghĩ đến vai trò to lớn của nó trong đời sống vật chất và tinh thần của người dân Việt Nam bao đời nay. Nó đã là một người bạn thân thiết, được xem là biểu tượng của người nông dân Việt Nam.
Từ bao đời nay, hình ảnh con trâu được nhắc đến như là biểu tượng của sự cần cù, chăm chỉ, chất phác của con người Việt Nam. Trâu có hai loại: trâu đực và trâu cái và là động vật nhai lại. Một đặc điểm khá dễ nhận ra của trâu, đó là nó không có hàm răng trên. Tấm thân của trâu rất chắc chắn, da của nó màu đen, rất dai. Sừng có hình lưỡi liềm. Cân nặng trung bình của trâu cái là từ 350-400 kg thì trâu đực nặng từ 400-450kg.
Thân hình của trâu rất vạm vỡ, sức chịu đựng dẻo dai cho nên nó có thể chở được nhiều đồ đạc. Với người nông dân Việt Nam, trâu gắn bó thân thiết như một người bạn đáng quý, từ công việc cày bừa hay kéo léo, kéo ngô,... Chả thế mà ông cha ta đã từng đúc kết rằng “Con trâu là đầu cơ nghiệp”, hay là:
Trâu ơi ta bảo trâu này
Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta,
Cái cày nối nghiệp nông gia,
Ta đây trâu đấy ai mà quản công.
Chắc bạn vẫn còn nhớ, biểu tượng của Seagame 22 tổ chức tại Việt Nam chính là chú trâu vàng, đó chính là biểu tượng, là niềm tự hào của nhân dân Việt Nam. Bởi vì con trâu chính là biểu tượng cho những đức tính tốt đẹp của người dân, nông dân Việt Nam: cần cù, chăm chỉ, cần mẫn, hiền lành. Tuổi thơ của các em nhỏ miền quê làm sao thiếu được hình ảnh con trâu, với những trưa hè chăn trâu thả diều, đọc sách, thổi sáo trên lưng trâu.
Ngày nay, nhiều loại máy móc, phương tiện hiện đại đã xuất hiện nhưng trâu vẫn luôn là hình ảnh không thế thay thế trong đời sống nông nghiệp của làng quê Việt Nam. Chú là người bạn thân thiết của nông dân Việt Nam. Tôi càng thấm thía câu nói “Con trâu là đầu cơ nghiệp”.
Viết bài văn tả một con vật nuôi trong nhà mà em thích (mẫu 15)
Trước sân nhà em có một cái chuồng nhỏ nằm trên chiếc cột cao như cây cột điện. Đó chính là ngôi nhà nhỏ của chú chim bồ câu được bố em chăm sóc bao lâu nay.
Chú chim bồ câu ấy to chừng một cái cốc uống nước, với bộ lông trắng muốt. Nghe cô giáo bảo, nó là loài chim biểu tượng cho hòa bình. Chú có cái đầu nhỏ, phần cổ khá to và ngắn. Bề ngang của cổ có khi cũng to như là đầu chú. Đôi mắt chú đen và tròn xoe như hạt nhãn, to chừng đôi mắt cá. Cái mỏ của chú nhỏ, ngắn, đầu nhọn, giúp chú dễ dàng gắp được những hạt đồ ăn ngon lành ở dưới mặt đất. Sải cánh của chim bồ câu khá lớn và rộng, có khi cánh của nó có thể dài hơn chiều dài cơ thể. Khi nó xòe cánh tung bay giữa nền trời xanh, cứ như là một vũ công ba lê đang nhảy múa vậy. Khi đó, cái đuôi tưởng là rất ngắn của chú cũng xòe ra hình cánh quạt, khiến chú ta thêm phần xinh xắn.
Hằng ngày, chú ta hoạt động theo một quy luật nhất định. Buổi sáng, chú ta bay xuống sân để ăn đồ bố cho, và chơi với bố ở dưới sân một lát. Khi bố và cả nhà đi làm, đi học thì chú cũng sẽ đi chơi. Thường chính là khu công viên sát nhà em, nơi có một đàn bồ câu sinh sống. Chúng thân nhau lắm, có hôm chú còn dẫn bạn về nhà chơi, làm bố giật mình. Dù rất thân, nhưng chú vẫn luôn nhớ đường về nhà, không bay theo đàn ấy bao giờ. Buổi tối, chú lại chơi với bố, ăn bánh mì rồi bay về chuồng đi ngủ. Hôm nào trời mưa không bay đi chơi được, chú ta nằm trong chuồng, nhìn ra ngoài trời mà cứ kêu lên từng tiếng gru… gru… buồn chán.
Em thích chú chim bồ câu ấy lắm. Tuy chú không thân với em nhưng em vẫn rất thích được cho chú ăn và ngắm chú bay lượn. Em sẽ xin bố, tìm thêm cho chú một người bạn, để những hôm không đi chơi được, chú cũng không phải chịu cảnh cô đơn.
Xêm thêm các bài Tập làm văn lớp 4 Chân trời sáng tạo hay, chi tiết khác:
Bài văn tả một con vật sống trong môi trường tự nhiên mà em thích
Viết đoạn kết bài không mở rộng cho bài văn tả một cây bóng mát
Mở bài gián tiếp cho bài văn tả một cây bóng mát được trồng ở trường hoặc nơi em ở
Mở bài gián tiếp và kết bài mở rộng cho bài văn kể lại câu chuyện đã chia sẻ
CÔNG TY TNHH ĐẦU TƯ VÀ DỊCH VỤ GIÁO DỤC VIETJACK
- Người đại diện: Nguyễn Thanh Tuyền
- Số giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh: 0108307822, ngày cấp: 04/06/2018, nơi cấp: Sở Kế hoạch và Đầu tư thành phố Hà Nội.
2021 © All Rights Reserved.