Bố cục Tràng giang (Kết nối tri thức) CHÍNH XÁC NHẤT

355

Toptailieu.vn biên soạn và giới thiệu bố cục bài Tràng giang Ngữ văn lớp 11 bộ Kết nối tri thức chính xác nhất gồm đầy đủ những nét chính về văn bản như bố cục, nội dung chính và tóm tắt văn bản hay nhất. Từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn 11. Mời các bạn đón xem: 

Bố cục Tràng giang (Kết nối tri thức) CHÍNH XÁC NHẤT

Video Bài giảng Tràng giang (Kết nối tri thức) Ngữ văn 11

Bố cục văn bản Tràng giang

 Bố cục: 2 phần

- Phần 1 (Hai khổ thơ đầu): Bức tranh thiên nhiên và tâm trạng của nhà thơ.

- Phần 2 (Hai khổ thơ cuối): Tình yêu quê hương, đất nước thầm kín, sâu sắc.

Bố cục Tràng giang (Kết nối tri thức) CHÍNH XÁC NHẤT (ảnh 1)

Nội dung chính Tràng giang

Bài thơ bộc lộ nỗi sầu của một cái tôi cô đơn trước thiên nhiên rộng lớn, trong đó thấm đượm tình người, tình đời, lòng yêu nước thầm kín mà thiết tha

Ý nghĩa nhan đề Tràng giang

- Gợi cảm giác con sông kéo dài mênh mông, gợi mạch cảm xúc của bài thơ.

- Lời tựa: thâu tóm được tất cả tình và cảnh trong bài thơ.

Giá trị nội dung Tràng giang

– Bức tranh Tràng Giang hiện lên với tất cả sự đối lập, tương phản giữa thiên nhiên, không gian vũ trụ mênh mông với sự sống nhỏ bé đơn chiếc, lạc lõng, mong manh…( không gian với 2 sắc thái rõ nét: mênh mông vô biên và hoang sơ hiu quạnh)

– Thể hiện nỗi cô đơn, nỗi sầu vô tận của kẻ lữ thứ- cái “Tôi” bơ vơ trước thiên nhiên vũ trụ rộng lớn, bao la, mênh mông rợn ngợp.

=> Thể hiện niềm khát khao hòa hợp giữa những con người và tình yêu quê hương đất nước kín đáo của nhà thơ. (Con người sống trên quê hương mà vẫn thấy thiếu quê hương, thấy bơ vơ ngay trên quê hương của mình. Cho nên ẩn trong nỗi bơ vơ của một cá thể trước trời đất vũ trụ là nỗi bơ vơ của một người dân mất nước và thiết tha với tạo vật ở đây cũng chính là thiết tha với chính giang sơn tổ quốc mình.…)

Giá trị nghệ thuật Tràng giang

- Bài thơ có sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố cổ điển, nhất là yếu tố Đường thi với yếu tố thơ mới.

- Nhiều yếu tố hiện đại thể hiện “tinh thần Thơ mới” và sự sáng tạo mới mẻ của Huy Cận.

- Vẻ đẹp cổ điển thể hiện trên nhiều phương diện: mỗi dòng 7 chữ ngắt nhịp đều đặn, mỗi khổi 4 dòng, tách ra như bài thơ tứ tuyệt; cách thức miêu tả thiên nhiên theo bút pháp hội họa cổ điển: một vài nét đơn sơ nhưng ghi được hồn tạo vật; tả cảnh ngụ tình; sự trang nhã, thanh thoát từ hình ảnh, ngôn từ.

- Chất hiện đại thể hiện trong cách cảm nhận sự việc, tâm trạng bơ vơ, buồn bã phổ biến của cái tôi lãng mạn đương thời.

Tóm tắt Tràng giang

Tóm tắt Tràng giang - mẫu 1

Bài thơ được gợi cảm xúc khi nhà thơ đứng trước sông Hồng mênh mông sóng nước. Dòng sông dài, con thuyền xuôi mái chèo, một cành củi khô lạc lõng gợi cảm giác cô đơn, lẻ loi, lạc lõng. Âm thanh cũng vắng lặng, xa xôi.  Bầu trời như cao rộng, sông mênh mông, rộng lớn khiến con người càng thêm nhỏ bé. Mọi sự vật, đặc biệt là cảnh thiên nhiên đều buồn, cô quạnh. Đằng sau là nỗi nhớ quê nhà và nỗi sầu nhân thế trong cảnh nước mất nhà tan.

Tóm tắt Tràng giang - mẫu 2

Tràng giang được gợi cảm xúc khi nhà thơ đứng trước sông Hồng mênh mông sóng nước. Dòng sông dài, con thuyền xuôi mái chèo, một cành củi khô lạc lõng gợi cảm giác cô đơn, lẻ loi, lạc lõng. Âm thanh cũng vắng lặng, xa xôi của tiếng chỡ vãn chiều. Âm thanh gần như không có, nếu có cũng rất nhỏ bé khó để xóa tan đi sự vắng lặng đang bao trùm.  Bầu trời như cao rộng, sông mênh mông, rộng lớn khiến con người càng thêm nhỏ bé. Hình ảnh bèo trôi, không một chuyến đò, không một cây cầu, chỉ có bờ xanh nối tiếp bờ xanh. Mọi sự vật, đặc biệt là cảnh thiên nhiên đều buồn, cô quạnh. Trên sông dù không có khói lam chiều thì nhà thơ cũng đau đáu nhớ về quê nhà, khát khao được sống đoàn tụ. Đằng sau là nỗi sầu nhân thế trong cảnh nước mất nhà tan của một cái tôi lạc lõng giữa dòng đời, đang loay hoay đi tìm lẽ sống. 

Bố cục Tràng giang (Kết nối tri thức) CHÍNH XÁC NHẤT (ảnh 2)

Đọc tác phẩm Tràng giang

Tràng giang

Huy Cận

Bâng khuông trời rộng nhớ sông dài

                                                                               H.C

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,

Con thuyền xuôi mái nước song song,

Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;

Củi một cành khô lạc mấy dòng.

Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,

Đâu tiếng làng xa văn chợ chiều,

Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;

Sông dài, trời rộng, bến cô liêu

 

Bèo dạt về đâu, hàng nối hàng;

Mênh mông không một chuyến đò ngang.

Không cầu gợi chút niềm thân mật,

Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.

 

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,

Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.

Lòng quê dờn dợn vời con nước,

Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

(Lửa thiêng, NXB Đời nay, Hà Nội, 1940)

Xem thêm các bài bố cục tác phẩm Ngữ văn lớp 11 Kết nối tri thức hay, chi tiết khác:

Bố cục Cải ơi

Bố cục Nhớ đồng

Bố cục Con đường mùa đông

Bố cục Thời gian

Bố cục Cầu hiền chiếu

Đánh giá

0

0 đánh giá