Toptailieu.vn xin giới thiệu 6 bài văn Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan hay nhất, chọn lọc giúp học sinh lớp 4 viết các bài tập làm văn hay hơn. Tài liệu gồm có các nội dung chính sau:
Mời các bạn đón xem:
Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời
Dàn ý Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời
1. Gợi ý cách kể chuyện:
Các em học sinh tìm các mẫu chuyện về tinh thần lạc quan yêu đời nơi các trang sách bào, trên ti-vi, hoặc được nghe ai đó kể cho nghe:
– Các truyện về anh hùng, danh nhân
– Các truyện các gương sống tốt xưa và nay
– Tinh thần lạc quan đó được thể hiện ở sự ham thích thể thao, văn nghệ, ưa hoạt động, ưa hài hước…
– Nhiều người gặp khó khăn hoặc rơi vào hoàn cảnh không may vẫn tha thiết với cuộc sống, phấn đấu để vượt qua…
2. Dàn bài kể chuyện:
Có thể kể lại câu chuyện dựa trên dàn bài chính sau:
Mở đầu: Giới thiệu câu chuyện.
– Tên câu chuyện là gì ?
– Tên nhân vật chính là gì
Thân truyện: Kể lại diễn biến toàn bộ nội dung câu chuyện.
Kết truyện:
– Kể kết cục
– Nếu lên ý nghĩa cũng như bài học rút ra của câu chuyện.
Video Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan
Video Kể một câu chuyện về tinh thần lạc quan
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 1
Em rất khâm phục những người chiến sĩ cách mạng vì ở họ toát lên một sự dũng cảm, kiên cường, vững vàng như sắt đá mà không phải người nào cũng có. Người chiến sĩ cách mạng em yêu quý và kính trọng nhất chính là Bác Hồ.
Tháng 8 năm 1942, sau hơn ba mươi năm bôn ba ở nước ngoài, Bác Hồ đã trở về nước trực tiếp lãnh đạo cách mạng và trên đường sang Trung quốc, Bác bị chính quyền Tưởng Giới Thạch bắt và giam giữ hơn một năm trời. Bị giam cầm, mất tự do và chắc chắn Bác còn phải chịu cả những trận đòn roi tra tấn, những chặng đường tù dài dằng dặc. Thế nhưng, ở Bác vẫn có một tâm hồn rộng mở gắn bó với thiên nhiên. Bác vẫn làm thơ, ngắm trăng, thưởng thức cảnh đẹp hiếm có của đất trời.
Điều ấy cho em hiểu là dù thân thể bác ở trong tù nhưng tâm hồn của Bác lại vẫn lạc quan, yêu đời và tự do.
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 2
Bố mẹ em vẫn gọi chú là chú Trực. Chú là thương binh tại mặt trận Lạng Sơn năm 1980, bị pháo giặc tiện mất một chân phải và tay phải.
Khi chú đang nằm điều trị ở Quân y viện thì người yêu đi lấy chồng. Sau này, chú nói "cái tin ấy" làm cho chú bàng hoàng, đau đớn như bị trọng thương một lần nữa.
Sau hai năm ở Trại Thương binh, gia đình đón chú về quê. Tuy có lương thương binh, được bố mẹ chăm sóc, nhưng chú Trực đã trải qua những tháng ngày đau buồn, mặt mũi cứ héo hon lại mãi. Chú nói: Chuyện "Số phận con người" của nhà văn Nga như lôi chú thoát ra khỏi cơn ác mộng....
Năm 1990, chú xin dự thi vào trường Đại học tại chức, Khoa Chăn nuôi. Năm năm học hành vất vả, chú đã tốt nghiệp loại ưu, được về nhận công tác tại Sở Nông lâm nghiệp của tỉnh. Hiện nay, chú đã có vợ và hai con. Cô Xuân, vợ chú Trực là giáo viên Trung học cơ sở.
Anh Hùng thi Đại học trượt vỏ chuối, buồn thỉu buồn thiu. Chuyện này bà kể cho anh Hùng nghe. Em đã ghi lại. Bà nhắc: “Cháu chẳng phải học ai đâu xa. Học chú Trực; học mà cố gắng. Đường đời còn rộng mở. Cháu mới 19 tuổi thôi mà”.
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 3
Tháng 8 năm 1942, trên đường đi công tác từ Cao Bằng sang Trung Quốc, Bác Hồ đã bị bọn Tưởng Giới Thạch bắt giam và bị giải qua mấy chục nhà lao của tỉnh Quảng Tây. Chính trong thời gian bị tù đày này Bác Hồ đã viết tập thơ Ngục trung nhật ký (Nhật kí trong tù) với hơn một trăm bài thơ. Đọc tập thơ này, chúng ta thấy rất rõ tinh thần lạc quan, yêu đời của Bác Hồ kính yêu.
Cuộc sống trong tù rất gian khổ. Bác đã ghi lại nỗi gian khổ đó trong nhiều bài thơ như: Cơm tù, Cái cùm, Giải đi sớm. Ghẻ lở, Bốn tháng rồi... Qua các bài thơ này ta thấy Bác đã bị xích xiềng, bị bệnh tật, bị đói khát:
Bốn tháng cơm không no
Bốn tháng đêm thiếu ngủ
Bốn tháng áo không thay
Bốn tháng không giặt giũ
Cho nên
Răng rụng mất một chiếc
Tóc bạc thêm mấy phần
Gầy đen như quỷ đói
Ghẻ lở mọc đầy thân
Tuy nhiên, giữa chốn địa ngục ở trần gian ấy, Bác vần giữ vững được tinh thần lạc quan, yêu đời, tin tưởng đó thể hiện ở thái độ ung dung ngắm trăng:
Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ
Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ
Ở tư thế hào hứng đón nhận cảnh bình minh:
Phương đông màu trắng chuyển sang hồng
Bóng tối đêm tàn quét sạch không
Hơi ấm bao la trùm vũ trụ
Người đi, thi hứng bỗng thêm nồng
Bác suy nghĩ về hoàn cảnh bị giam cầm của mình và thấy:
Ví không có cảnh đông tàn
Làm sao có cảnh huy hoàng ngày xuân?
Nghĩ mình trong bước gian truân
Tai ương rèn luyện, tinh thần thêm hăng
Bác coi gian khó, tù đày cũng như mùa đông lạnh giá. Mùa đông lạnh giá rồi cũng sẽ qua đi và mùa xuân rực rỡ tươi đẹp sẽ tới. Những ngày tối tăm tù ngục rồi cũng sẽ qua đi. Sẽ có ngày Bác lại được tự do đấu tranh cho cách mạng dân tộc và nhất định Người sẽ cùng cả đất nước Việt Nam đi tới thắng lợi như đi tới một mùa xuân mới.
Đó chính là lòng lạc quan, yêu đời, tin tưởng ở thắng lợi của Bác Hồ. Thực tế thắng lợi lớn lao của nhân dân Việt Nam đã chứng tỏ tinh thần lạc quan, tin tưởng của Người là có cơ sở thật vững chắc. Mỗi chúng ta đều cần phải học tập tinh thần lạc quan, yêu đời của Bác để tiến lên.
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 4
Chào tất cả các bạn ! Câu chuyện mình sắp kể cho các bạn nghe có tên là: “Chàng tiều phu lạc quan”.
Chuyện kể rằng, ngày xưa ở một ngôi làng nọ. Có một chàng tiều phu rất nghèo. Cha mẹ chàng mất sớm và không để lại cho chàng bất cứ thứ gì cả, ngoài chiếc rìu đốn củi. Hằng ngày chàng thường vào rừng đốn củi để bán kiếm tiền nuôi thân.
Đêm đến, chàng thường trú trong một cái hang sau làng. Cuộc sống tuy có khó khăn, cực khổ nhưng lúc nào người ta cũng thấy chàng vui vẻ và tươi cười. Mỗi đêm, nhìn lên bầu trời, chàng đều mơ về một căn nhà. Từ đó, chàng luôn cố gắng làm việc, tích góp tiền bạc để có thể dựng được một căn nhà cho riêng mình.
Thời gian trôi qua, chẳng bao lâu, chàng đã có thể dựng được cho riêng mình một căn nhà. Khi căn nhà được hoàn thành, mặc dù không lớn nhưng chàng rất hạnh phúc. Bà con xóm làng đến chúc mừng chàng.
Vào một ngày mùa hè nọ. Thời tiết trở nên khô nóng, căn nhà của chàng đột nhiên bốc cháy dữ dội. Lúc ấy, chàng tiều phu đang đốn củi trong rừng nên không biết. Mọi người trong làng cố gắng dập tắt lửa nhưng đã quá muộn vì ngọn lửa cháy quá lớn. Khi chàng tiều phu trở về, thấy nhà mình đã cháy sập, chàng buồn lắm. Mọi người đến an ủi và chia buồn với chàng tiều phu.
Ngày hôm sau, người ta thấy chàng tiều phu đang vác rìu lên rừng để đốn củi. Họ thấy chàng vui vẻ làm việc và không hề buồn vì căn nhà bị cháy. Họ hỏi chàng:
– Nhà anh đã bị cháy. Bây giờ anh không còn nhà để ở nữa, mà sao anh vẫn vui vẻ và yêu đời thế ?
Chàng tiều phu cười với họ, chàng chỉ cây rìu và nói:
– Tôi còn đôi tay, còn cây rìu. Tôi có thể xây lại cho mình một căn nhà mới. Chỉ cần tôi cố gắng.
Câu chuyện “Chàng tiêu phu lạc quan” cho chúng ta một bài học vô cùng ý nghĩa, đó là lạc quan trước các vấn đề trong cuộc sống. Mất thì chúng ta làm lại, không từ bỏ.
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 5
Ở gần nhà tôi có ông Nam là người rất vui tính. Năm nay, ông Nam đã ngoài sáu mươi tuổi, tuy ông đã về hưu nhưng ông vẫn còn hăng hái với công việc vì thế Ủy ban phường đã mời ông ra làm việc với cương vị là phó Chủ tịch Mặt trận phường.
Một lần, mẹ đưa tôi lên phường để nộp giấy sinh hoạt hè. Tình cờ tôi nhìn thấy ông Nam đang vui vẻ giải quyết về việc hai căn hộ tranh chấp nhau về đất đai. Nhìn cách nói và vẻ mặt "khôi hài" cùng với tính chất nghiêm túc của công việc, tôi vô cùng ngạc nhiên trước sự giải quyết của ông. Với cách nói dí dỏm và thấu tình đạt lí của ông, cả hai gia đình đã bắt tay nhau hòa giải.
Ông Nam là người rất vui tính, đặc biệt ai đã nghe thấy tiếng cười của ông đều cảm thấy vui lây. Ông thường bảo mọi người:
"Sống phải vui, phải hay cười thì mới sống lâu được. Một tiếng cười bằng mười viên thuốc bổ đấy!"
Tối về nhà, ông thường bảo tôi sang nhà ông cùng với mấy đứa cháu của ông học đánh đàn. Trước đây khi còn trẻ, ông là tay đàn ghi ta cừ khôi của nhạc viện thành phố. Tiếng đàn của ông trong trẻo, réo rắt, len lỏi vào tâm hồn con người, khiến người ta quên hết mệt mỏi, thêm yêu cuộc sống.
Cả phường tôi đều rất yêu quý ông Nam. Hễ gia đình nào có mâu thuẫn, ông đều tìm đến hòa giải. Ông còn làm cho mọi người trong gia đình cười một phen "bể bụng" vì những câu chuyện khôi hài của ông.
Riêng tôi, tôi rất kính trọng ông Nam. Tuy già nhưng ông rất vui tính, ông đã làm cho những người dân ở phường tôi thêm yêu thương nhau hơn và đặc biệt ở mọi nơi lúc nào cũng có những tiếng cười vui vẻ
Kể câu chuyện về tinh thần lạc quan, yêu đời - Mẫu 6
Sau đây xin gửi đến các bạn câu chuyện “Thomas Edison – người phát minh ra bóng đèn sợi đốt”.
Vào thế kỉ 19, tại một thị trấn nhỏ tên là Ohio thuốc nước Hoa Kì, có một gia đình rất đông con. Thomas Edison là người con thứ 7. Ngay từ nhỏ cậu đã là một cậu bé yếu ớt và hay bệnh tật. Vì vậy cậu hay đến lớp muộn và không lắng nghe lời giảng dạy của giáo viên. Nhưng cậu hay đặt ra các câu hỏi như: Tại sao ? Như thế nào?
Chính vì hay đặt ra những câu hỏi không đâu vào đâu nên các giáo viên đều không thích cậu. Thậm chí họ còn mời cha mẹ của Edison lên trường để gặp mặt, nói chuyện. Ở trường là vậy, nhưng khi về nhà, Edison là một cậu bé rất năng động và hay tìm tòi, khám phá. Cậu hay hỏi những vấn đề mà ngay cả người lớn cũng không biết phải trả lời thế nào.
Edison cũng nổi tiếng là cậu bé rất hiếu kỳ. Cậu để ý thấy rất nhiều điều mới lạ, bí ẩn của thế giới xung quanh và luôn tự mình tìm cách để khám phá những bí mật ẩn chứa trong đó. Trong khi bạn bè cùng trang lứa miệt mài với những trò chơi của tuổi học trò, Edison vùi mình vào khám phá để tìm hiểu mọi sự vật, hiện tượng xung quanh.
Do kết quả học tập ở trường không tốt, nên cậu đã bị trường đuổi học. Gia đình cậu rất buồn. Vì mẹ của Edison là giáo viên nên bà dạy học cho Edison ở nhà. Bà thường hướng dẫn, khuyến khích con trai làm một số thực nghiệm đơn giản giống như trong những cuốn sách bà thường đưa cho Edison đọc.
Một lần, mẹ mua cho Edison cuốn sách Nhập môn khoa học thực nghiệm và khoa học tự nhiên, cậu bé lập tức bị cuốn hút bởi phần khoa học thực nghiệm trình bày trong đó. Edison say sưa nghiên cứu những điều viết trong cuốn sách và dành thời gian làm những thí nghiệm nhỏ.
Edison đã biến căn phòng hầm của gia đình thành phòng thí nghiệm nhỏ với rất nhiều dụng cụ như dây đồng, dây sắt, que thủy tinh, ống nhựa… Đây chính là nơi Edison đã làm những thí nghiệm đầu tiên về điện và hóa học.
Và phát minh vĩ đại nhất của ông chính là sáng tạo ra dây tóc bóng đèn. Ông đã đem ánh sáng đến cho nhân loại. Thomas Edison đã thất bại hơn 10.000 lần trước khi phát minh ra bóng đèn, nhưng ông không bao giờ gọi đó là thất bại, mà xem đó như những cơ hội để học hỏi.
Nhà khoa học Thomas Edison là một nhà khoa học đại tài. Chính ông đã đưa ánh sáng cho nhân loại bằng cách sáng tạo ra bóng đèn dây tóc. Nhưng để tạo ra được thứ ấy ông đã trải qua rất nhiều thất bại. Tuy nhiên với tinh thần lạc quan, ông không xem đó là thất bại mà là một thành công, là cơ hội để học tập.
CÔNG TY TNHH ĐẦU TƯ VÀ DỊCH VỤ GIÁO DỤC VIETJACK
- Người đại diện: Nguyễn Thanh Tuyền
- Số giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh: 0108307822, ngày cấp: 04/06/2018, nơi cấp: Sở Kế hoạch và Đầu tư thành phố Hà Nội.
2021 © All Rights Reserved.