Toptailieu.vn xin giới thiệu TOP 10 mẫu Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (2024) sách Chân trời sáng tạo hay nhất gồm dàn ý, các bài văn mẫu và video hướng dẫn chi tiết giúp học sinh lớp 4 viết các bài tập làm văn hay hơn. Mời các bạn đón xem:
TOP 10 mẫu Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (2024) HAY NHẤT
Đề bài: Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè
Dàn ý Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè
1. Mở bài
VD. Chắc hẳn ai cũng có những kỉ niệm vui, buồn bên bạn bè và tôi cũng thế, kỉ niệm đáng nhớ nhất của đời tôi chính là cùng lũ bạn đi thả diều trên cánh đồng làng vào mỗi chiều thu.
2. Thân bài
- Miêu tả sơ nét về người mà làm nên kỉ niệm với bạn
- Giới thiệu kỉ niệm
- Kể lại tình huống, hoàn cảnh xảy ra câu chuyện.
- Diễn biến của câu chuyện
- Kết thúc câu chuyện
3. Kết bài
Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (mẫu 1)
Trong tâm trí mỗi người đều có những kỉ niệm đẹp, em cũng vậy. Kỉ niệm khó quên của em là một lần đi biển Nha Trang cùng với My - người bạn thân của em đã lâu.
Lần đó thật vui, chúng em chất hết đồ đạc vào va li và đi máy bay đến Nha Trang. Biển thật đẹp! Những rặng dừa rì rào trong gió. Những con sóng đua nhau chạy vào bờ tung bọt trắng xóa. Biển có lúc hiền hòa, lặng sóng, nhưng có lúc lại giận dữ, ngạo mạn đánh dạt tất cả cái gì xung quanh nó ra xa. Đứng trên bờ nhìn ra biển sẽ thấy thấp thoáng những đoàn thuyền đánh cá ra khơi, mang về cho mọi người những mẻ lưới nặng trịch cá. Trên bờ, người đi tắm biển rất nhiều. Em và My cùng nhau xây lâu đài cát và " thu hoạch " được rất nhiều vỏ sò, ốc, san hô,.... Tắm biển đã thỏa thích, hai gia đình của em và My dẫn nhau ra một nhà hàng cao cấp. Ở đó, bọn em được ăn đặc sản của Nha Trang cùng rất nhiều món ngon khác. Buổi tối, cả hai đứa lại ra biển hóng mát và đi dạo. Lúc ngồi nghỉ, bọn em thi nhau tán ngẫu những câu chuyện không có thật trên đời. Tiếng cười đùa của bọn em hòa vào tiếng dế đêm nghe rất hay, buổi đêm trên biển thật yên tĩnh ......
Đến giờ đã ba năm kể từ ngày em đi chơi với My nhưng em sẽ không bao giờ quên được ngày ấy vì nó đã khắc sâu vào trong tâm trí của em. Ngày ấy, là một kỉ niệm khó quên, một kỉ niệm tình bạn đẹp.
Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (mẫu 2)
Em có một người bạn rất thân, chúng em chơi chung với nhau từ khi còn là đứa trẻ lên ba, lên bốn. Bạn ấy tên Giàu, em và Giàu có với nhau rất nhiều kỉ niệm trong đó em nhớ nhất là lần chúng em chơi trò mèo và chuột dưới ao.
Chúng em là hai cô gái sinh ra ở một vùng quê nên rất dễ nhận ra bằng nước da đen nhẻm và cái dáng nhỏ gầy gầy. Giàu ít nói, ít khóc, làm việc nhà rất giỏi, còn em thì ngược lại. Chúng em như hai mảnh ghép trái ngược nhau nhưng lại thân thiết hòa hợp cùng nhau. Mặc dù là bạn bè nhưng em chẳng khác nào một cô em gái nhõng nhẽo, hay giận hờn còn Giàu trở thành một người chị khó tính, đảm đang. Lần đó em rủ bạn ấy chơi trò mèo bắt chuột trong ao. Phía sau nhà Giàu có một cái ao khá lớn và nước rất sâu, lúc đó em không hề biết sợ dù em vẫn chưa biết bơi. Em đóng vai là chiến binh chuột và trang bị bằng chiếc phao được cột từ hai trái dừa khô. Giàu làm con mèo hay bắt chuột và đuổi theo bắt em. Trên cái ao sau nhà, tiếng cười rộn lên cùng với tiếng nước bắn tung tóe:
Lại đây, mèo ơi!
Hãy đợi đấy! Chuột ơi.
Em đang bơi giữa dòng thì bỗng dây của hai trái dừa nối vào nhau bị đứt, em chìm xuống nước chỉ kịp la lên kêu cứu. Giàu bơi thật nhanh lại chỗ em và nắm áo em bơi ngược lên bờ. Cả hai đều đuối sức do chơi đùa, cũng may là em vớ được một khúc thân chuối. Lên được bờ, em và bạn ấy ngồi thở hổn hển, gương mặt đứa nào cũng tái xanh vì sợ hãi. Về nhà, chẳng ai dám nói với cha mẹ nhưng ngày hôm sau chúng em hẹn nhau ra bờ sông tập bơi. Em quyết tâm sẽ học bơi còn Giàu hứa sẽ dạy em đến khi nào em bơi thật giỏi.
Chúng em giờ đã lớn nhưng mỗi lần nhắc lại kỉ niệm ngày thơ ấu, em đều cảm thấy rất vui. Rất may mắn là em và Giàu vẫn là bạn của nhau, vẫn có thể trò chuyện cùng nhau dù không còn học cùng trường nữa. Cảm ơn người bạn thân, cảm ơn những kỉ niệm đẹp giúp em thêm động lực phấn đấu cho tương lai.
Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (mẫu 3)
Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan cô bạn thân từ hồi lớp 1 đến giờ vẫn học với em.
Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai. Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca “cây nhà lá vườn” này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì.
Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quí mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn giành thời gian giúp đỡ cha mẹ. Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.
Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.
Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (mẫu 4)
Em có một người bạn rất thân, hai đứa luôn khăng khít với nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Dù Thắm đà theo gia đình về quê sinh sống nhưng những tình bạn tốt đẹp ấy vẫn luôn sống trong em.
Bạn Thắm có vóc dáng nhỏ nhắn, thân hình mảnh khảnh nhưng rất khỏe, mái tóc dài thường buông xõa lúc ở nhà và được cột gọn gàng khi đến trường. Với gương mặt sáng cùng chiếc mũi thanh tú, Thắm rất thông minh. Bạn là học sinh giỏi nhiều năm liền ở lớp. Vua siêng năng lại sáng dạ, học đâu hiểu đây và nhớ bài lâu, Thắm được các bạn mến phục. Thắm tốt lắm, luôn giúp đỡ những bạn gặp khó khăn về học tập lẫn sức khỏe.
Em nhớ như in một sự việc đã khiến em cảm thấy hổ thẹn, sự việc ấy đã là một kỉ niệm đẹp, một bài học quý cho em về tình bạn.
Bạn Dung trong lớp nghỉ học đã hai ngày, không rõ lí do,cô giáo và các bạn rất lo. Được cô giáo phân công, Thắm tìm đến nhà Dung. Gia đình Dung rất khó khăn. Bố mất sớm, mẹ lấy chồng và sinh sống nơi khác. Nhà chỉ còn Dung với bà. Bà lại già và thường xuyên đau ốm nên những ngày qua, bà không ra chợ mua bán rau củ được. Theo em, sau khi rõ căn nguyên, Thắm chỉ cần báo lại cho cô là xong. Thế mà bạn ấy ngày hai buổi đến với bạn Dung. Có hôm tôi mịt mới về. Thú thật rằng khi ấy em giận Thắm lắm. Em cho rằng Thắm không còn thân thiết với em nữa. Em tỏ thái độ lạnh nhạt với bạn ấy; thậm chí, em cũng chẳng thèm đến nhà Dung, dù Thắm và các bạn cùng lớp nhiều lần khuyên nhủ.
Hôm Dung trở lại lớp, cô giáo tuyên bố với lớp rằng bạn ấy vẫn đủ sức dự thi học kì. Cô đã kiểm tra và nhận xét tốt về những kiến thức mà bạn Dung còn thiếu trong thời gian vắng mặt. Có được kết quả ấy, công của bạn Thắm rất lớn. Cô giáo rất hài lòng về Thắm. Thắm là một người bạn tốt, luôn quan tâm đến mọi người, giúp đỡ ai thì giúp tận tình. Bà của Dung cũng gửi lời cảm ơn đến Thắm.
Thật ngại ngùng khi nghe Thắm rủ vào thư viện xem truyện vào giờ ra chơi. Em lấy hết can đảm, hỏi Thắm có giận mình không. Câu trả lời của Thắm khiến em không thể nào quên : "Giận về điều gì? Tình cảm bạn bè rất đáng quý, đáng trân trọng nhất trong quãng đời học sinh. Không hài lòng vì ta chưa hiểu, khi hiểu thì ta sẽ quý nhau hơn.
Em rất nhớ Thắm, người bạn tốt nhất của em. Em cố gắng học thật tốt, thật giỏi để sánh với bạn ấy. Bạn Thắm là tấm gương để em noi theo.
Kể kỉ niệm vui của em với bạn bè (mẫu 5)
Hồi còn học lớp Hai, tôi và Thảo Vy là đôi bạn rất thân. Một hôm, tôi và Vy rủ nhau ra công viên dạo mát. Nơi đó, chúng tôi đã có một kỉ niệm khó quên.
Khi ông mặt trời thức dậy, ánh nắng chan hoà rải trên khắp cành cây, kẽ lá. Tôi và Thảo Vy đã có mặt ở công viên. Chúng tôi đi dạo vườn hoa, hít thở không khí trong lành. Bỗng tôi nhìn thấy một khóm hải đường đang nở hoa. Màu đỏ rực của hoa chen lẫn màu lá xanh mơn mởn của lá. Cánh hoa mềm mại như nhung, nhuỵ hoa túm ở giữa trông thật quí phái. Tôi dừng lại reo lên:
– Ồ! Hoa đẹp quá!
Thảo Vy cũng dừng lại ngắm hoa nhưng lại lắc đầu nói:
– Hoa hải đường này làm sao đẹp bằng hoa hồng.
Thảo Vy đưa tay nâng niu một đoá hồng đã khoe sắc ở cạnh đấy. Tôi tỏ vẻ không đồng ý với ý kiến của Vy. Tôi đưa ra lí lẽ:
– Hoa hồng đẹp nhưng không sang trọng bằng hoa hải đường. Nhờ có những khóm hải đường mà công viên mới thêm rực rỡ, đáng yêu”.
Vy hỏi lại tôi
– Thế bạn không nghe người ta nói: “Hoa hồng là chúa của các loài hoa” hay sao?
Cuộc tranh cãi không phân thắng bại, ai cũng đưa ra lí lẽ để bảo vệ ý kiến của mình. Ai cũng cho mình nói đúng. Bỗng bác bảo vệ đi ngang qua nghe được chuyện, bác dừng lại bảo:
– Này, hai cháu đừng tranh cãi nữa. Hoa nào trồng ở đây cũng đẹp, cũng xinh. Mỗi loài hoa có một vẻ đẹp riêng. Cái chính là chúng ta phải biết chăm sóc, bảo vệ chúng.
Tôi và Thảo Vy đã hiểu ra. Chúng tôi cảm ơn bác bảo vệ rồi nắm tay nhau chạy đến bãi cỏ ven hồ. Bầu trời trong sáng cùng làn gió mùa xuân mát mẻ làm chúng tôi cảm thấy thân thiện nhau hơn từ dạo ấy.
Thái Hà là người bạn thân thiết nhất của em. Chúng em đã chơi cùng nhau suốt năm năm nay. Chuyện lần đầu mà chúng em gặp nhau cũng chính là kỷ niệm đáng nhớ nhất của chúng em.
Hôm ấy là buổi tập trung đầu tiên của học sinh lớp 1 toàn trường. Em cùng mẹ đến trường với sự hồi hộp và lo lắng. Khi mẹ rời đi, em đã ngồi một mình trên ghế đá bởi không dám bắt chuyện với các bạn khác. Đúng lúc ấy, một cô bé với khuôn mặt tròn bầu bĩnh siêu đáng yêu đã chủ động tiến lại và bắt chuyện với em. Đó chính là Thái Hà. Thấy em có vẻ ngại ngùng, cậu ấy đã ngồi xuống bên cạnh và tự giới thiệu về mình. Biết bạn ấy cùng tuổi, lại được phân vào cùng lớp nên em cũng thoải mái hơn. Chỉ một lát sau, chúng em đã hào hứng trò chuyện đủ thứ. Hà đã dẫn em đi vòng quanh sân trường, giới thiệu cho em các cơ sở vật chất như nhà vệ sinh, thư viện, sân bóng, căn-tin. Thì ra mẹ của Hà là giáo viên trong trường, nên từ nhỏ cậu ấy đã rất hay đến đây, nên nắm rõ bố cục. Có Hà đi bên cạnh, em cảm thấy tự tin hơn hẳn. Chính cậu ấy đã dẫn em hoàn nhập cùng bạn bè và trường học.
Mãi đến hôm nay, em vẫn nhớ rõ nụ cười tươi tắn và ánh mắt lấp lạnh của Thái Hà hôm ấy. Suốt năm năm qua, cậu ấy vẫn luôn ở cạnh em và cùng em học tập, vui chơi. Dù đã có thêm nhiều người bạn mới, nhưng chẳng ai có thể thay thế được Hà trong trái tim em.
Tuấn và em là đôi bạn thân chơi với nhau từ lúc mới học lớp 2 cho đến tận bây giờ. Vì vậy, chúng em đã có rất nhiều kỉ niệm cùng với nhau. Trong đó, kỉ niệm mà em nhớ rõ nhất chính là vào một ngày mưa hồi cuối năm lớp 3.
Hôm đó, là buổi tổng kết cuối năm học. Nhờ một năm học tập chăm chỉ, cố gắng hết mình, cả em và Tuấn đều đạt được thành tích học sinh giỏi. Giây phút cầm giấy khen và phần thưởng trên tay, chúng em vui sướng lắm. Mãi đến lúc về, trên khuôn mặt chúng em vẫn chưa ngừng cười lúc nào. Trên đường về nhà, vừa đi chúng em vừa trò chuyện vui vẻ về những kế hoạch cho hai tháng nghỉ hè sắp đến. Bỗng, tự nhiên trời tối sập lại, mây đen kéo đến âm u, báo hiệu một cơn dông sắp ập đến. Nhận ra điều đó, cả em và Tuấn đều cố lao nhanh về phía trước, để có thể kịp về nhà kẻo ướt mưa. Do cả hai đều không mang áo mưa nên càng cố gắng chạy thật nhanh hết sức mình. Tuy nhiên, vì còn cách nhà khá xa, nên khi chúng em về đến nhà thì trời đã lại đổ mưa. Dưới màn mưa to, cả em và Tuấn đều không có gì để che cả. Những phần thưởng vừa nhận được ở trường cũng thế. Vậy là chúng em đã cởi áo khoác, bọc chúng lại rồi ôm vào bụng, tránh bị ướt mưa. Và cứ thế, tiếp tục chạy về nhà. Về đến nơi, người chúng em ướt hết cả, nhưng những cuốn vở và tờ giấy khen thì vẫn “an toàn”. Khi đó, em nhìn Tuấn và cùng nhau cười lên khoái chí. Nhìn đứa nào cũng ướt nhẹp, trông thảm như chú gà mắc mưa. Thật may, là lần đó không ai trong chúng em bị ốm cả. Nếu không thì đây sẽ là một kỉ niệm có kết thúc buồn rồi.
Một kỉ niệm đáng nhớ nhất giữa em và người bạn thân thiết nhất, chính là một kỉ niệm diễn ra vào chiều mùa hè hai năm trước.
Hôm đó, buổi trưa trời mát, em và Khải đã rủ nhau ra sông tắm mát. Dưới ánh nắng gay gắt, nước sông được cây khế, cây dừa chê rợp mát lạnh, hấp dẫn vô cùng. Vì vậy, chúng em đã lơ là, không khởi động mà ngay lập tức lao xuống dòng nước mát. Trong lúc đang sung sướng bơi lội, em chợt thấy phần bắp chân bị cứng lại. Sau vài giây giật mình, em nhận ra ngay mình đã bị chuột rút. Chao ôi, cơ thể em nhanh chóng mất cân bằng và hai tay em chới với liên tục.
May mắn thay, Khải ở gần đó nhận ra tình hình của em, vội bơi lại để ứng cứu. Vốn hình thể của em to hơn Khải nhiều, nên quá trình gặp khá nhiều khó khăn. Xung quanh lại chẳng có người lớn nào do đang ở giữa trưa. Dù vậy, Khải vẫn kiên trì kéo em vào bờ từng chút, từng chút một. Chờ gần hai mươi phút sau, em và cậu ấy mới vào được bờ. Mặt Khải lúc ấy đỏ bừng vì mệt, thở từng hơi lớn, nhưng vẫn quan tâm xoa chân cho em, nhằm giúp em sớm đỡ hơn. Nhờ có Khải, mà em đã an toàn vượt qua tình huống nguy hiểm đó.
Cũng từ hôm ấy, tình bạn giữa em và Khải càng trở nên thân thiết hơn. Em xem cậu ấy như là người anh trai thân thiết nhất của mình.
Chắc hẳn ai cũng sẽ có những kỉ niệm khó quên với người bạn của mình. Em cũng vậy. Kỉ niệm về tình bạn mà em nhớ nhất đó chính là một lần em cùng Tuấn Anh trốn học đi xem đá bóng đến khi về trời đổ mưa nên hai đứa bị ướt hết, em đã bị ốm sau hôm đó, Tuấn Anh chăm sóc em tận tình, chu đáo.
Buổi chiều hôm ấy Tuấn Anh sang rủ em đi xem trận bóng đá tranh cup của các anh lớp trên. Đó là một trận đấu rất đặc biệt mỗi năm chỉ có một lần. Em cũng đang do dự không biết có nên đi hay không nhưng cuối cùng em quyết định đi xem một lát rồi về sớm đi học.
Em đèo Tuấn Anh trên chiếc xe đạp cũ của em đến khu đất trống của làng bên khá xa nhà em. Khi đến nơi các anh đã có mặt đông đủ ở đó, chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng chuẩn bị xung trận. Một bên là đội đỏ của lớp 9A, một bên là đội xang của lớp 9C, cả hai bên đều là những ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch năm nay và đều ngang tài ngang sức. Mọi thứ đã sẵn sàng trận đấu bắt đầu. Những cú đá tài nghệ và màn bắt bóng điêu luyện của thủ môn làm trận đấu thêm phần kịch tính tỉ số vẫn là 0:0.
Mọi người đều bị hấp dẫn và cuốn vào trận đấu kinh điển này. Ánh nắng chói chang, cái nóng vẫn không làm nản chí những cầu thủ trên sân, những giọt mồ hôi lăn trên khuôn mặt, ướt đẫm cả áo các cầu thủ. Hiệp một kết thúc và lúc ấy cũng gần đến giờ vào lớp nhưng hai bọn em vẫn ở lại xem hiệp hai và quên luôn cả việc phải đi học. Sau 30' nghỉ ngơi hai đội đổi gôn và bắt đầu hiệp 2, hiệp 2 diễn ra kịch tính hơn, cả hai bên đều có những cú sút nguy hiểm về phía đối phương nhưng phải đợi đến màn sút luân lưu 4:5 sau hai hiệp phụ thì phần thắng cuộc thuộc về đội lớp 9C. Trận đấu kết thúc lúc ấy bọn em mới biết đã muộn học và chỉ còn 15' nữa là ca học chiều kết thúc. Lúc ấy em và Tuấn Anh rất sợ vì sẽ bị bố mẹ biết trốn học nên hai đứa đã đạp xe ra đê chơi tính kế tính thời gian hết giờ học rồi về bình thường như khi tan học mọi khi. Nhưng đến lúc đạp xe về thì trời đổ mưa mà bọn em lại không mang áo mưa nên cả hai đội đầu trần về.
Sau hôm ấy em bị ốm và phải nghỉ học. Cô giáo đến nhà thăm em và bảo với bố mẹ về việc hôm qua em nghỉ học, đúng lúc ấy Tuấn Anh sang và nhận hết lỗi về mình ,tự trách mình tại mình nên em bị ốm. Em cũng kể hết mọi việc và nhận lỗi của mình và bảo bạn đó không phải lỗi của bạn. Bố mẹ tha lỗi cho em vì đã biết sửa sai. Hôm sau bạn sang giảng bài cho em vì em nghỉ học, bạn chăm sóc em tận tình chu đáo. Em rất yêu quý bạn.
Đây là kỉ niệm khó quên về tình bạn của em với Tuấn Anh, sau kỉ niệm ấy em càng thêm yêu quý bạn. Chúng em tự hứa sẽ không trốn học nữa và cùng nhau tiến bộ trong học tập để bố mẹ vui lòng.
Em với Tâm chơi với nhau từ thuở bé nên chúng em gắn bó thân thiết với nhau lắm. Giữa chúng em có rất nhiều kỉ niệm đẹp và đáng nhớ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà không bao giờ có thể quên được đó là một lần cúp học đi chơi của hai bọn em.
Em còn nhớ như in hôm đó là một buổi tối mùa hè nóng bức và ngột ngạt. Cái nóng từ đường bốc lên khiến ai cũng cảm thấy mệt mỏi và khó chịu. Tâm đèo em trên con xe đạp nhỏ để đi đến lớp học thêm. Hai đứa vừa đi vừa than vì nóng như vậy mà phải đi học. Bỗng trong đầu em liền lóe lên một ý tưởng và em bảo với Tâm:
- Ê mày ơi hay là tao với mày thử một lần trốn học đi. Nay nóng thế này học cũng không vào đầu được đâu.
Nghe em nói vậy Tâm lo sợ và từ chối:
- Thôi đi học đi nhỡ thầy mà biết thầy gọi điện cho phụ huynh đấy.
- Thôi lớp đông thế chắc thầy không để ý đâu. Thôi đi đi… Nhá?
Và cuối cùng sau một hồi năn nỉ mãi Tâm quyết định sẽ cúp học cùng với em. Vì vậy nên chúng em không đến chỗ học thêm nữa mà rẽ sang một địa điểm khác. Tối hôm đó chúng em đã đi ăn và đi chơi với nhau suốt cả buổi. Chúng em tự thưởng cho mình nhiều món ăn vặt lắm nào là xúc xích, lạp sườn, khoai tây chiên… rồi hai đứa đạp xe ra bờ hồ ngồi ăn kem hóng mát. Tuy cả hai đều lo sợ sẽ bị bắt nhưng chúng em thấy rất vui và thoải mái. Tâm và em đã có thời gian tâm sự với nhau rất nhiều chuyện từ chuyện trường lớp đến bạn bè, gia đình… Nhờ có buổi tối đó mà chúng em hiểu nhau nhiều hơn và trở nên càng gắn bó thân thiết.
Sau đó chúng em đã trở về nhà và một điều không hay đã xảy ra đó là cả bố mẹ em và Tâm đều đã biết chúng em trốn học đi chơi. Lúc đó hai đứa đều phải xin lỗi bố mẹ rối rít và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Vì vậy nên bố mẹ cũng bỏ qua cho hai đứa chúng em lần này.
Dẫu biết rằng đó là một việc làm sai trái và không nên làm nhưng giờ nghĩ lại em vẫn thấy rất vui. Đó là kỉ niệm mà có lẽ cả em và Tâm sẽ nhớ suốt đời và không bao giờ có thể quên được.
Xem thêm các bài Tập làm văn lớp 4 Chân trời sáng tạo hay, chi tiết khác:
Viết mở bài trực tiếp và kết bài mở rộng bài văn kể lại câu chuyện về lòng nhân hậu
Đóng vai, nói và đáp lời động viên, khen ngợi của bố mẹ và chị Dua với Liêm
Kể lại câu chuyện ca ngợi lòng dũng cảm của con người
CÔNG TY TNHH ĐẦU TƯ VÀ DỊCH VỤ GIÁO DỤC VIETJACK
- Người đại diện: Nguyễn Thanh Tuyền
- Số giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh: 0108307822, ngày cấp: 04/06/2018, nơi cấp: Sở Kế hoạch và Đầu tư thành phố Hà Nội.
2021 © All Rights Reserved.