Toptailieu.vn xin giới thiệu TOP 15 mẫu Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (2024) sách Chân trời sáng tạo hay nhất gồm dàn ý, các bài văn mẫu và video hướng dẫn chi tiết giúp học sinh lớp 4 viết các bài tập làm văn hay hơn. Mời các bạn đón xem:
TOP 15 mẫu Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (2024) HAY NHẤT
Đề bài: Nói về nơi em ở và những người hàng xóm
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 1)
Cô Xuân Đào là hàng xóm của gia đình em. Năm nay, cô ba mươi tư tuổi. Cô là một giảng viên đại học. Cô dạy ở trường Đại học Ngoại Ngữ Hà Nội. Cô rất xinh đẹp và giỏi giang. Không chỉ vậy, còn còn dễ tính và thân thiện nữa. Thỉnh thoảng, em hay sang nhà cô chơi. Cô sẽ giảng bài cho em. Em rất yêu quý cô.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 2)
Ông Ba là hàng xóm của gia đình em. Ông sống cùng cô Hoa - người con út của ông. Trước đây, ông Ba là một cán bộ của xã. Ông rất hiền từ, lại tốt bụng. Mọi người trong xóm đều rất quý ông. Thỉnh thoảng, em lại chạy sang chơi với ông. Em ngồi lắng nghe ông kể chuyện. Những câu chuyện về cuộc sống ngày xưa của ông rất hay. Ông Ba quý em lắm. Ông hay cho em quà bánh. Em cũng coi ông như ông của mình vậy.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 3)
Gia đình cô Hà sống cạnh nhà em. Năm nay, cô bốn mươi tuổi. Cô là một giáo viên Tiểu học. Chồng của cô là chú Tân. Cô có hai người con là anh Minh và bạn Hằng. Cô là một người tốt bụng, hiền lành. Mọi người trong xóm rất quý mến cô. Thỉnh thoảng, cô hay sang nhà trò chuyện với mẹ em. Cô thường cho em rất nhiều quà bánh. Cô còn khen em xinh đẹp, học giỏi nữa. Em cảm thấy rất quý mến cô.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 4)
Chú Lâm là hàng xóm của gia đình em. Chú năm nay ba mươi tư tuổi. Chú là một chiến sĩ cảnh sát. Mỗi khi nhìn thấy chú mặc bộ cảnh phục màu xanh, em cảm thấy rất ngưỡng mộ chú. Bởi ước mơ của em là trở thành một chiến sĩ cảnh sát. Hàng ngày, công việc của chú rất bận rộn.Nhưng chiều chủ nhật hàng tuần, chú đều dành thời gian dạy võ cho em. Với em, chú Lâm giống như một người bạn vậy.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 5)
Chị Hằng mới chuyển đến kế bên nhà em được một năm. Năm nay, chị hai mươi hai tư tuổi. Chị Hằng rất xinh đẹp, lại dễ gần. Em rất thích nghe giọng nói nhẹ nhàng của chị. Thỉnh thoảng, khi bố mẹ vắng nhà, em lại sang nhà chị Hằng chơi. Chị hướng dẫn em học bài. Đặc biệt, chị Hằng vẽ rất đẹp. Những bức tranh treo trong nhà đều do chị vẽ. Từ lâu, em đã coi chị giống như một người chị gái.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 6)
Phía bên kia khu vườn nhà tôi là nhà bà Hợi. Bà là “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bà có năm người con: bốn trai, một gái. Hai anh con trai và ông cụ đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mĩ. Hai người con còn lại của cụ đều đã có gia đình và đang ở trên tỉnh. Mấy lần anh con trai về rước bà lên ở chung, nhưng bà không đi. Bà nói ở dưới quê quen rồi, bà không đi đâu cả. Năm nay, bà đã ngoài sáu mươi rồi nhưng vẫn còn khỏe mạnh, hoạt bát. Trong xóm, ai cũng quý mến, kính trọng bà. Bà thường hay sang nhà chơi với nội tôi. Hai bà rất quý nhau. Lần nào gặp tôi, bà cũng ôm tôi vào lòng, vuốt mái tóc dài quá vai của tôi mà nói: “Tối nay, sang ngủ với bà cho vui. Bà sẽ kể chuyện cổ tích cho cháu nghe và cả chuyện đánh Mĩ nữa. Cháu thích chuyện gì, bà kể chuyện đó!” Bà rất thương tôi. Có quà gì ngon mà chú Hòa, cô Hạnh gửi biếu bà, bà đều dành phần cho nội tôi và tôi. Trong xóm tôi, hễ có chuyện khúc mắc gì giữa xóm giềng với nhau, người ta thường nhờ bà đến hòa giải. Nội tôi thường nói: “Ở xóm này, bà Hợi là trung tâm của sự đoàn kết, là chất kết dính mọi người lại với nhau trong tình làng nghĩa xóm”. Bà Hợi của tôi là thế đó. Không chỉ riêng tôi, kính trọng quý mến mà xóm làng ai cũng nể trọng bà.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 7)
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 8)
Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng ngồi học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con một thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan ngoãn, hiền lành và dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: “Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!”. Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một ly rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thỉnh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 9)
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 10)
Bà Long ở gần là hàng xóm của nhà em bà tầm khoảng hơn bảy mươi tuổi. Bà Long thường sang nhà và cho em quà. Bà ở một mình nên rất cô đơn vì vậy những lúc rảnh rỗi gia đình em lại đến thăm bà. Lúc đó, bà thường kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích. Bà còn nhắc em đi học sớm và ngoan ngoãn nghe cô giảng bài. Bà Long giống như người thân trong gia đình em vậy. Em rất yêu bà Long.
Nơi em ở là một bản làng ven núi ở Sơn La. Ở đó có rất nhiều cảnh đẹp, con người quê em thật thà, chất phác, dễ mến và hiếu khách. Những người hàng xóm quê em luôn đùm bọc, đoàn kết và giúp đỡ nhau.
Em sinh ra ở một xóm nhỏ tại thành phố Cần Thơ. Nơi đây không quá ồn ào, đông đúc, xô bồ. Em thích sự yên bình của mỗi buổi sớm mai, thích cả cái náo nhiệt trong mỗi phiên chợ nổi. Đặc biệt, em yêu người dân nơi đây. Họ thật thà, chất phác và vô cùng xởi lởi, hiếu khách. Những bác hàng xóm cứ đi đâu xa về là lại gọi lũ trẻ con trong khu ra để chia quà. Họ cũng chẳng ngần ngại mà giúp đỡ lẫn nhau trong cuộc sống. Có lẽ bởi vậy mà không khí trong xóm luôn ấm áp, tràn đầy tình yêu thương. Em cảm thấy thật may mắn khi sinh ra ở nơi đây.
Em sinh ra ở một vùng quê thuộc tỉnh Đồng Tháp. Cuộc sống nơi đây vô cùng yên bình. Người dân quê em chủ yếu sống bằng nghề nông. Tuy còn gặp nhiều khó khăn nhưng họ luôn chịu thương chịu khó, chẳng bao giờ than thở mệt nhọc. Bà con trong làng cũng rất thương yêu lẫn nhau. Có gì khó khăn, mọi người đều hết lòng giúp đỡ. Em rất hạnh phúc vì được sinh ra ở nơi đây.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 13)
Cách nhà tôi không xa là nhà anh Hoàng. Anh Hoàng học lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng ngồi học chung, khi thi ở nhà tôi, khi thì ở nhà anh. Ba mẹ anh chỉ có mỗi mình anh là con trai độc nhất. Nhiều người cho rằng những đứa con một thường nghịch ngợm khó bảo. Không biết lời nói đó đúng hay sai, riêng tôi thì tôi thấy không đúng. Anh Hoàng là một người mà tôi rất quý trọng. Cả mẹ tôi và ba tôi đều khen anh Hoàng ngoan ngoãn, hiền lành và dễ thương. Nhiều lúc ba tôi thường nói với anh Trung tôi rằng: “Con làm bạn với Hoàng là ba yên tâm rồi. Gia đình nó cũng là một gia đình khá giả, vậy mà nó sống rất bình thường, không đua đòi lêu lổng, lại chăm học nữa. Con nên học ở Hoàng những đức tính ấy!”. Những gì ba tôi nói về anh Hoàng, tôi đều khẳng định được cả. Chưa bao giờ tôi thấy anh cầm một điếu thuốc hay uống một ly rượu. Anh đến nhà tôi thường là cầm những cuốn sách, tập vở để học, thỉnh thoảng mới rủ anh tôi đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi cả hai anh lại ngồi vào bàn, cắm cúi học bài. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi một cuốn “Khăn quàng đỏ” và dặn tôi đọc những mẩu chuyện trong đó để kể cho anh nghe. Tôi quý mến anh Hoàng như anh Trung của tôi vậy.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 14)
Mùa hè năm nay gia đình em chuyển đến nơi ở mới. Người hàng xóm đầu tiên mà em quen là chị Diệp. Chị có dáng người cao cao. Mái tóc của chị dài và luôn được tết gọn gàng. Chị rất vui tính. Mỗi khi chị cười để lộ chiếc răng khểnh trông thật duyên. Buổi chiều nào chị cũng sang nhà em chơi. Lúc đầu em còn rất bỡ ngỡ nhưng nhờ có chị nên em đã làm quen được với rất nhiều bạn mới. Rồi chị dẫn em ra nhà văn hóa, sân chơi, vườn hoa. Em rất vui được làm bạn với chị Diệp. Em mong chị Diệp mãi mãi ở gần nhà em.
Nói về nơi em ở và những người hàng xóm (mẫu 15)
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ. Hàng ngày, em thường sang chơi với chị và được chị cưng chiều lắm. Mồ côi mẹ từ tấm bé, chị thiếu đi tình thương bao la của một người mẹ. Bố chị ở vậy, nuôi chị cho đến bây giờ. Năm nay, chị học lớp 12 trường chuyên của tỉnh. Cả xóm em, ai cũng khen chị, quý chị. Bởi chị vừa đẹp người vừa đẹp cả nết. Đặc biệt ở chị có một điểm mà em rất quý mến, kính phục. Đó là tình thương của chị đối với người già. Bà cụ Tứ ở cách nhà em một khoảnh vườn. Bà sống đơn độc một thân một mình trong căn nhà nhỏ, không con cái, cháu chắt. Nghe đâu trước đây cụ cũng có gia đình, nhưng chiến tranh đã cướp mất ông lão và anh con trai duy nhất của bà. Từ đó cho đến giờ, bà vẫn sống thui thủi một mình. Cảm thông với số phận đơn chiếc của bà cụ, chị Phượng không ngày nào không đến thăm. Mỗi lần đến với bà cụ, chị thường rủ em cùng đi. Chị giúp bà quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, cơm cháo cho bà mỗi khi bà bệnh. Không ruột già máu mủ, không họ hàng thân thích, vậy mà chị Phượng chăm bà, thương yêu bà như bà nội, bà ngoại của mình. Điều đó thật đáng quý. Còn với em, chị coi em như đứa em ruột. Có cái gì ngon, cái gì đẹp, chị cũng chia phần cho em, và còn hướng dẫn thêm cho em học nữa. Bố mẹ em rất quý chị, coi chị như con gái của mình.
Xem thêm các bài Tập làm văn lớp 4 Chân trời sáng tạo hay, chi tiết khác:
Kể về sự giúp đỡ của em hoặc người khác
Viết đoạn mở bài trực tiếp và đoạn kết bài mở rộng cho bài văn thuật lại một việc tốt
CÔNG TY TNHH ĐẦU TƯ VÀ DỊCH VỤ GIÁO DỤC VIETJACK
- Người đại diện: Nguyễn Thanh Tuyền
- Số giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh: 0108307822, ngày cấp: 04/06/2018, nơi cấp: Sở Kế hoạch và Đầu tư thành phố Hà Nội.
2021 © All Rights Reserved.